Dòng Tâm Sự
Tôi sinh ra trong một gia đình đông anh em tại Hà Tây và lớn lên vùng tây nguyên Lâm Đồng nắng gió, một vùng quê khá nghèo vào thời ấy. Thưở nhỏ ngoài việc đi học tại những ngôi trường được làm từ ván Thông cũ kĩ, tôi cũng hay lên nương lên rẫy giúp gia đình mót khoai, trồng bắp… Tuổi thơ trôi qua với bao nhiêu kỉ niệm đẹp cùng anh chị em và bố mẹ, người đã luôn tin tưởng và mong mỏi những đứa con của mình sẽ thành công và thoát được cảnh nghèo.
Khi lớn hơn một chút thì Tôi phải đi học xa hơn, ngày đó có một chiếc xe đạp thật là xa xỉ, 4 anh chị em chúng tôi hàng ngày lội bộ đi học, thời gian rảnh thì giúp bố mẹ trồng rau, chăn heo, nuôi gà… và những ngày hè giúp gia đình làm việc trên những rẫy cafe xanh tốt, những đêm ngủ trên rẫy một mình bầu bạn cùng chú chó trông cafe chín vào mùa, cảnh tượng vắng hoe, màn đêm sâu thẳm, chỉ còn lại những tiếng côn trùng kêu rả rích luôn đọng mãi trong Tôi.
Chính những khó khăn này trong cuộc sống đã hun đúc ý chí quyết tâm thoát nghèo của tôi. Khi lớn lên Tôi quyết tâm phải học trong một trường đại học danh tiếng, và quá trình rèn luyện và học tập thực sự bắt đầu, nhưng oái ăm thay Tôi chỉ nghĩ mình phải thoát nghèo nhưng thực sự chưa định hình được mình sẽ học cái gì, vì khi đó thực sự quê Tôi rất ít người đậu đại học, và không có ai định hướng cho mình cả. Sau đó tôi nghe lời chị và thi vào trường Đại Học Khoa Học Tự Nhiên.
Nhưng trong thâm tâm Tôi vẫn muốn làm một điều hơn thế, và lạ thay trong những giấc mơ, những lần suy nghĩ mình sẽ trở thành người như thế nào trong tương lai thì lúc nào Tôi cũng muốn trở thành một doanh nhân.
Khi học trường KHTN tôi thật sự cảm thấy không yêu thích ngành mình học, nhưng như vậy vẫn còn may mắn hơn những người khác, và Tôi cố gắng học ra trường.
Sau khi ra trường thì Tôi làm bên lĩnh vực viễn thông, vì ngành học là Điện Tử Viễn Thông. Sau những năm làm viễn thông, những giai đoạn là việc thâu đêm suốt sáng với những dự án, những buổi trực ca, những chuyến đi công tác và học tập trong và ngoài nước, cảm giác chán nản, thất vọng, lười biếng luôn hiện hữu trong con người Tôi.
Cũng chính những chuyến đi công tác dài ngày này cho Tôi có thời gian suy nghĩ về cuộc đời mình, xem lai mình thực sự thích gì? Lúc này giấc mơ khi còn trẻ của Tôi trỗi dậy, và một quyết tâm sẽ làm lại từ đầu hiện hữu trong tâm Trí tôi.
Tôi lên kế hoạch kinh doanh và may mắn khi có một người bạn giới thiệu tôi đi học lớp LÀM CHỦ của trường học http://betraining.org/ của thầy Nguyễn Thái Duy. Tại đây tôi được thầy chỉ dạy cho những kiến thức kinh doanh, được nghe kể về những kinh nghiệm thực tế, hun đúc ý chí và quyết tâm không bao giờ bỏ cuộc, luôn luôn suy nghĩ tích cực và hành động tích cực của một người làm chủ.
Hiện tại Công ty cổ phần Lương Thực Phương Nam do Tôi cùng các cộng sự sáng lập đang kinh doanh tốt với những sản phẩm gạo chất lượng, và gạo chữa bệnh VIBIGABA, cùng một số sản phẩm khác.
Xin cảm ơn cuộc sống, cảm ơn Bố Mẹ, cảm ơn tất cả mọi người đã luôn bên cạnh Tôi trong những giai đoạn khó khăn nhất của cuộc đời.
TRẦN VĂN KIỆM
” Thất bại chỉ là một tình trạng tạm thời, nhưng bỏ cuộc tạo nên một tình trạng thường trực“
0 comments:
Đăng nhận xét